Có khi vì thời gian hạn hẹp nên chẳng thể đến những địa điểm tham quan mình muốn, lại có khi vì duyên phận nhỡ nhàng nên ghé đến nơi nào đó vào mùa nhan sắc tàn phai, nên dù chưa bước chân trở về đã lại mơ đến ngày tái ngộ.
Hành trình của tôi có thể tóm gọn trong mấy cụm từ: Danh lam thắng cảnh - Di tích lịch sử - Đời sống địa phương - Ẩm thực, hoàn toàn không có shopping và biển đảo như chương trình của các tour du lịch Thái vẫn liên tục chào mời.
1. Thủ đô Băng Bangkok
Không gian xanh tại thủ đô Bangkok (Thái Lan)
Nhắc đến Thailand tôi vẫn là một người quê kiểng khi chẳng biết gì về những món ăn chơi, đất nước này trong tôi bây giờ là một Bangkok xô bồ và đa diện dưới trời tháng Tư ngời xanh.
2. Thành phố Chiang Mai
Chùa Wat Chedi Luang nằm ngoài ngoại ô thành phố Chiang Mai (Thái Lan)
Chiang Mai nồng nàn, rực rỡ và hạnh phúc, không quá rộng để vô tình lạc bước, chẳng quá hẹp để khách phương xa ra đi vẫn quyến luyến không nỡ rời chân.
3. Tỉnh Chiang Rai
Chùa Wat Rong Khun - một điểm tham quan hấp dẫn của thành phố Chiang Rai
Chiang Rai - miền cực Bắc đất nước - tự bản thân vị trí của nó đã là một thương hiệu với Tam Giác Vàng huyền thoại, nhưng vẫn còn hơn thế với những ngôi chùa và bảo tàng không thể bắt gặp ở bất kỳ nơi nào khác tại Thái Lan.
4. Thị trấn Pai
Một cây cầu tại thị trấn Pai, thuộc tỉnh Mea Hong Son (Thai Lan)
Thị trấn Pai nhỏ xinh nằm yên bình trong một thung lũng rộng, mỗi căn nhà, mỗi cửa tiệm đều dễ thương khôn tả, đến nơi này bỗng thấy mình nữ tính tràn trề.
5. Thành phố Mae Hong Son
Chùa Wat Jong Klang nằm ở tỉnh Mae Hong Son (Thái Lan)
Mae Hong Son lặng lẽ yên bình, thành phố mà tôi biết mình đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Yêu như năm xưa từng động lòng với Hà Giang vào một ban sớm, yêu đến mức nghĩ rằng sẽ trở lại nơi ấy chỉ để ngủ vùi quên đời mình trong không khí trong lành mát ngọt và trên những cung đường khúc khuỷu chạy giữa rừng khô, trở lại để vẹn tròn lời hẹn hò rằng sẽ gặp nhau vào mùa miền xa này rạng rỡ đẹp tươi nhất.
6. Tỉnh Sukhothai
Công viên lịch sử Sukhothai
Sukhothai khiến tôi thấy mình bé nhỏ trước những phế tích từng một thời huy hoàng của tiền nhân, cứ thế trôi đi qua những trang sử của vương quốc này, biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ nguôi được niềm đam mê với những gì cổ kính